Báo cáo của ILO còn cho biết, những người sử dụng lao động tại Đông Dương đã chi trả một phần lương cho người lao động trong giai đoạn này bằng cách cho phép nhân viên nghỉ việc luân phiên (theo các điều 37 và 45 của Bộ luật Lao động năm 1982) hoặc bằng cách chuyển những khoản lương này vào tài khoản tiết kiệm cá nhân tại ngân hàng. Tuy nhiên, không có một thỏa thuận nào được ký kết trong đó quy định các nhân viên phải được trả lương sau khi đã hoàn thành công việc.
Các tổ chức đại diện cho người lao động không thể đảm bảo rằng những người lao động tại Đông Dương sẽ nhận được các quyền lợi một cách đầy đủ bởi chính sách lao động ở nước này – ông Yoshiteru nhấn mạnh.
Ông Yoshiteru cũng lưu ý rằng, tại Việt Nam, lao động trẻ, phần đông là trong các ngành may mặc và giày da, đang gặp rất nhiều rủi ro và cần được bảo vệ. Vì vậy, một chương trình quốc gia để bảo vệ người lao động trẻ và tăng cường khả năng tiếp cận của họ với các chương trình bảo trợ xã hội, an sinh xã hội và y tế của chính phủ là điều cần thiết để có thể đáp ứng nhu cầu an sinh xã hội của các lao động trẻ.
Theo ILO Việt Nam, trong một vài trường hợp, các khoản tiền này có thể đã bị sử dụng sai cách do người lao động đã sử dụng chúng để trả nợ. Do đó, những lao động trẻ này cần được tư vấn để hiểu rõ hơn về công việc và những lợi ích của họ, đồng thời đảm bảo các quyền và các cơ hội về an sinh xã hội.
Tại phiên báo cáo, các đại biểu cũng được thông báo về việc ILO và Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB) có thể sẽ hỗ trợ Việt Nam một nguồn vốn để thực hiện các cải tổ quan trọng trong hệ thống bảo trợ xã hội, an sinh xã hội và mức lương tối thiểu. Đây có thể coi như là những biện pháp để giải quyết những thách thức trước mắt của hệ thống bảo trợ xã hội Việt Nam.
Trong thời gian vừa qua, Chính phủ
Tháng Một 17, 2023
0