Con không về với mẹ, con xin mẹ đừng sống tội lỗi, đừng gieo đau khổ cho con. Ngày xưa, mẹ khổ nhiều rồi. Bây giờ, đời mẹ khổ nhiều rồi, con sợ mẹ cũng không sống nổi nên con xin lỗi mẹ. Con biết, mẹ và con mình sẽ không thể sống cùng nhau, chúng ta sẽ mất nhau. Thế hệ này sẽ không có tương lai nếu ta không cố gắng. Xin lỗi mẹ, con xin lỗi. Con xin lỗi mẹ…, chị Thu nói.
Chị bảo, cuộc đời chị, đau đớn nhất là lúc mẹ chị mất, chị không thể ở bên mẹ lúc sinh thời. Mẹ mất, chị đau, khóc. Chị buồn, thương chị. Nhưng chị đã quyết định rồi, không thể thay đổi. Mình không thể ích kỷ hơn được. Chị không muốn mẹ sống trong nỗi dằn vặt, chị không thể để mẹ một mình và chị cũng không thể sống bên mẹ ngày nào hay ngày đó. Mình phải chăm sóc, bảo vệ, lo cho mẹ…, chị Thu cho biết.
Chị Thu tâm sự, sau khi mẹ mất, bố chị đã rất day dứt, nhưng chị không trách bố một lời, vì chị biết, ông chỉ là người làm mẹ đau buồn, chứ không phải là người gây ra sự đau khổ cho chị.
Chị cũng không thể trách bố, vì dù có chuyện này chuyện kia, ông cũng không thể thay đổ được mẹ chị, ông chỉ là người đàn ông vô tình, vì sự đau khổ, dằn vặt trong chị mà thôi.
Chị Thu tâm sự, chị đã khóc rất nhiều, nước mắt tuôn như mưa, vì thương chị, thương mẹ. Bố có nói với chị, chị là con gái, chị phải mạnh mẽ lên. Chị hãy chăm sóc tốt bản thân mình, chăm sóc mẹ chu đáo và làm tròn bổn phận của mình. Mình sẽ làm được, chị không cần phải oán trách hay oán hận gì cả. Chị phải mạnh mẽ để lo cho mẹ, chị không được để mẹ chị đau khổ nữa. Mình phải sống tốt hơn.
Chị muốn được chăm sóc mẹ chị và lo cho mẹ chị thật nhiều, vì chị biết mẹ chị cũng sẽ không sống lâu nữa. Mẹ chị sẽ không muốn nhìn thấy chị khổ, nên chị phải cố gắng sống tốt, lo cho mẹ chị thật nhiều, và chị muốn chăm sóc mẹ chị thật chu đáo. Chị đã làm được. Chị không
Tháng Một 17, 2023
0